Về đến nhà đã là 7 giờ tối, bước vào nhà tôi thấy chồng cùng bố mẹ chồng đang ngồi cắn hạt dưa, xem phim ở phòng khách. Cả nhà 3 người cô em chồng sống gần đó cũng tới.
Bố mẹ chồng tôi là công nhân bình thường đã nghỉ hưu, lương hưu cũng không cao. Chồng tôi không muốn thuê nhà nên tôi chỉ có thể chiều theo ý anh, sống chung nhà với bố mẹ chồng.
Ngày thứ 2 sau đám cưới, chồng liền giao luôn nhiệm vụ đi chợ, nấu cơm ngày 3 bữa cho tôi với lý do sức khỏe của mẹ kém, không thể lo được cho cả nhà. Nghĩ sáng dậy nấu cơm để tiện mang cơm trưa đi làm, nấu luôn bữa trưa cho bố mẹ chồng, chiều về đi chợ nấu cơm cũng không quá khó khăn nên tôi đồng ý. Hơn nữa, vì thích nấu ăn từ nhỏ nên việc cơm nước với tôi không phải là chuyện gì to tát.
Tuy nhiên, nấu cơm cho cả nhà chồng không dễ như tôi tưởng vì mỗi người một sở thích và kiêng kỵ khác nhau. Ví dụ như bố chồng thích ăn cay nhưng mẹ chồng lại không ăn được cay vì đau dạ dày. Bố chồng thích ăn mặn, nhưng mẹ chồng lại ăn nhạt vì bà bị cao huyết áp. Tôi phải chiều theo khẩu vị của cả nhà nên khá rắc rối.
Nấu cơm cho cả nhà chồng không dễ như tôi tưởng vì mỗi người một sở thích và kiêng kỵ khác nhau. (Ảnh minh họa)
Đáng nói, công việc của tôi khá căng thẳng. Cứ sắp đến giờ tan làm là sếp lại “dí” việc và đòi kết quả ngay khiến chúng tôi thường phải làm thêm 1 tiếng hoặc tiếng rưỡi, một tuần khoảng 1-2 lần như thế. Chiều qua, tôi lại phải tăng ca. Vì bận quá nên tôi quên gọi điện về nhà, đến khi tan làm mới nhớ ra.
Về đến nhà đã là 7 giờ tối, bước vào nhà tôi thấy chồng cùng bố mẹ chồng đang ngồi cắn hạt dưa, xem phim ở phòng khách. Cả nhà 3 người cô em chồng sống gần đó cũng tới.
Vừa thấy tôi về nhà, mẹ chồng khó chịu hỏi:
– Sao giờ này con mới về? Không biết cả nhà đang đợi con nấu cơm tối sao? Nếu con về muộn, không nấu được thì cũng phải gọi đồ ăn về chứ, ai lại để cả nhà ngồi chờ như thế này?
Cô em chồng cũng bảo, nếu sau này sếp yêu cầu tôi làm thêm giờ thì hãy nói thẳng là không thể làm được vì cả nhà đang đợi tôi về nấu cơm tối. Nếu bắt nhân viên làm thêm giờ, sếp phải trả lương ngoài giờ.
Tôi im lặng không nói gì, đi thẳng vào bếp, chồng cũng đi theo. Nhưng không phải anh vào giúp vợ nấu cơm mà là đi theo để trách móc thêm:
– Phụ nữ phải đặt gia đình lên hàng đầu, dù sự nghiệp có thành công đến đâu thì sau này cũng phải trở về với gia đình. Nấu ăn cho gia đình là điều quan trọng nhất.
Tôi không vui liền “bật” lại chồng:
– Gia đình quan trọng như vậy, tại sao em gái anh không nấu ăn? Khi em chưa lấy anh, nhà anh “uống gió Tây Bắc” à?
– Lấy vợ về chẳng phải để phục vụ nhà chồng sao? Nếu không, người vợ có giá trị gì trong nhà?
Thật không ngờ lời này lại do chính miệng chồng thốt ra. Bức xúc, tôi liền cởi tạp dề ném xuống sàn, đi tìm giấy đăng ký kết hôn và giấy tờ cá nhân trong ngăn kéo phòng ngủ rồi nói với chồng:
– Ngày mai chúng ta đi làm thủ tục ly hôn, anh nhớ mang theo giấy tờ đầy đủ.
Bị chồng trách móc, tôi tức giận muốn ly hôn. (Ảnh minh họa)
Nói xong, tôi lao ra khỏi cửa. Lúc đang đứng ở cửa mang giày thì nghe thấy bố chồng liền giục con trai đuổi theo con dâu. Mẹ chồng vẫn ngồi thờ ơ, cho rằng sẽ chẳng đời nào tôi dám ly hôn. Tuy nhiên, khi xuống đến tầng 1 rồi vẫn không thấy bóng dáng chồng đâu. Cứ như thế, tôi bắt taxi về nhà bố mẹ đẻ.
Thấy tôi về nhà với sắc mặt khó coi, mẹ liền đoán ra tôi bị nhà chồng đối xử tệ. Biết tôi có ý định ly hôn, mẹ khuyên nên suy nghĩ kỹ càng. Mẹ ôn tồn nói:
– Mẹ nghĩ hai đứa nên ra ở riêng, bố mẹ sẽ mua nhà cho. Nếu đến lúc đó con rể vẫn không đối xử tốt với con thì ly hôn cũng chưa muộn, dù sao hai đứa chưa có con chung nên mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Sáng sớm hôm sau, tôi đang phân vân không biết có nên đi làm đơn ly hôn hay không thì chồng và bố mẹ chồng đã đến nhà. Chồng xin lỗi, nói rằng hai vợ chồng sẽ ra ngoài thuê nhà ở riêng. Mẹ chồng cũng nắm tay tôi nhận sai và xin lỗi, hứa sau này sẽ đối xử tốt với tôi hơn, mong tôi cho chồng một cơ hội sửa sai.
Suy nghĩ một lúc, tôi chấp nhận lời xin lỗi và theo họ về nhà.
Chẳng bao lâu, mẹ mua cho tôi một căn hộ đầy đủ tiện nghi, giấy tờ chỉ đứng tên tôi. Sau khi chuyển đến đây ở, chồng tôi cũng vào bếp nấu ăn. Hóa ra anh ấy cũng có thể nấu ăn cơ đấy.
Sau khi tan sở, hai vợ chồng cùng nhau vào bếp nếu cơm. Nếu hôm nào vợ về muộn thì chồng nấu. Sau khi ăn xong, chúng tôi cùng nhau đi dạo. Cuối tuần, hai vợ chồng cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, đi ăn nhà hàng hoặc đi du lịch. Chỉ khi đó tôi mới thực sự cảm nhận được rằng hôn nhân mang lại cho tôi rất nhiều hạnh phúc và ngọt ngào!