Khi bạn gái nói về cái áo tôi không nói gì, chuyển sang chuyện khác, cô ấy giận dỗi, bảo tôi tiếc tiền nên không dám nói sẽ mua

Khi bạn gái nói về cái áo, tôi không nói gì, chuyển sang chuyện khác, cô ấy giận dỗi, bảo tôi tiếc tiền nên không dám nói sẽ mua.

Tôi là nam, 30 tuổi, sống và làm việc ở Hà Nội, quen bạn gái được năm rưỡi. Bạn gái hơn tôi một tuổi, quê ở miền Bắc nhưng hiện tại làm việc ở miền Trung. Hai đứa thu nhập ngang nhau, khoảng 25 triệu đồng mỗi tháng. Tôi làm doanh nghiệp bình thường, bạn gái có công việc ổn định. Tối hôm qua chúng tôi nói chuyện, đột nhiên bạn gái giận dỗi rồi đòi chia tay dù cả hai từng dự định năm sau về chung nhà. Tôi thấy mình không hề có lỗi, bạn gái chỉ đang kiếm chuyện thôi nhưng hai ngày rồi cô ấy không liên lạc gì khiến tôi thấy hơi bất an. Bạn gái bảo gần tới tết rồi nên tìm mua quần áo, nay đi thử một cái áo và thấy đắt quá không dám mua. Thực tình tôi chẳng nghĩ ngợi gì cả, chỉ là chuyện nhỏ nhặt nên không nghĩ bạn gái sẽ giận như vậy.

Một lúc sau cô ấy gọi lại cho tôi, khóc và bảo chia tay đi. Cô ấy nói từ trước tới nay tôi luôn tiếc tiền dù hai đứa lương ngang nhau và cô ấy không có ý lợi dụng tiền bạc gì của tôi. Cô ấy chỉ muốn biết tôi có tiếc một chút tiền cho cô ấy hay không thôi. Trước đây hai đứa đi ăn, đi du lịch thường chia đôi tiền, hoặc khi tôi thất nghiệp thì cô ấy giành trả hết. Có tháng tôi làm gì đó mất nhiều tiền (ví dụ như làm răng hoặc mua máy tính mới) cô ấy đều chuyển cho tôi thêm vài triệu đồng, để tôi không cảm thấy bị mất mát nhiều. Bù lại thỉnh thoảng tôi cũng chuyển cho cô ấy vài triệu đồng để mua chứng khoán hay chi tiêu ăn uống.

Hôm qua bạn gái bảo gửi rất nhiều quà về cho bố mẹ tôi chỉ vì muốn tôi được tự hào về cô ấy. Bạn gái đã về ra mắt bố mẹ tôi một lần nhưng gửi quà tầm 4 lần rồi, quà là những hộp sâm đắt tiền. Thế nhưng mấy tháng trước bố cô ấy gãy tay, tôi chỉ hỏi thăm, không gửi gì về. Tôi nghĩ mình chưa kịp ra mắt bố cô ấy nên không cần gửi gì cả, trước nay cũng chưa gửi gì, tết năm ngoái có gửi cho cô ấy hai cây giò thôi. Bạn gái còn bảo tôi không quan tâm tới cô ấy. Khi chúng tôi bắt đầu yêu nhau, cô ấy đau bụng tới tháng, muốn tôi mua cái gì đó ấm ấm để đắp bụng cho đỡ đau. Tôi nghĩ gọi nước, gọi đồ ăn cho cô ấy là được rồi, mấy cái đồ kia tôi không rành, lên mạng thì nhiều loại và nhiều thương hiệu nên không biết chọn cái nào, vì thế không mua.

Giáng sinh hai đứa ở xa nên tôi chỉ định gọi cốc nước, bạn gái cũng dỗi và bảo hơn một năm yêu nhau, tôi tặng có một bó hoa, còn là bó hoa xấu nhất (vì tôi không rành gọi hoa ở chỗ cô ấy sống, nên khi bạn gái đòi tôi mới đặt, đặt muộn nên chỉ còn hoa xấu thôi). Những lần đi du lịch cùng nhau, tôi ngủ tới 12 giờ trưa, không cho cô ấy đi ăn sáng dù cô ấy kêu đói. Tôi có thói quen là cuối tuần ngủ bù nên ngủ tới giờ trưa luôn, có mấy lần định dậy dẫn bạn gái đi nhưng cô ấy kêu là thôi vì thấy tôi thiếu ngủ tội quá. Thế nên tôi không hề nghĩ bạn gái cũng phàn nàn chuyện này. Một hôm bạn gái phải ra sân bay lúc 7h30 sáng, tôi cố gắng dậy lúc 6h30 để đưa cô ấy đi.

Cũng nói thêm rằng, tôi không tặng hoa nhưng hầu hết những ngày nghỉ lễ đều có quà, thỉnh thoảng không biết nên mua gì thêm nên để cô ấy tự chọn. Tôi thực lòng rất yêu cô ấy nhưng là đàn ông, cũng chưa có bạn gái bao giờ nên không biết phải làm sao. Chúng tôi trước đây cãi nhau rất nhiều lần vì bạn gái giận dỗi do tôi không tinh tế hoặc không quan tâm. Tôi cũng muốn quan tâm cô ấy nhưng những chuyện như tìm mua đồ gì đó không rõ nên không làm được. Nếu cô ấy ở gần, tôi sẽ chạy qua đưa đi mua, thích mua gì sẽ mua thứ đó, không hề tiếc tiền. Kể cả chuyện mua quà cho bố cô ấy, nếu bảo thì tôi sẽ mua chứ không phải không. Tết này tôi định về ra mắt nhà cô ấy rồi sẽ cưới mà giờ cãi nhau bạn gái lại đòi chia tay. Thực tâm cô ấy rất tốt, trình độ cao, công việc ổn định, hiền lành, chỉ là hay dỗi. Tôi nên làm thế nào bây giờ?