Ông thường nói: Già rồi, chỉ mong có một thằng con trai chống gậy, để lại gia sản cho nó

Ông Hùng, 68 tuổi, là một người đàn ông góa vợ sống ở một ngôi làng nhỏ thuộc vùng đồng bằng Bắc Bộ. Ông từng là một người buôn bán thành công, tích lũy được một gia tài lớn gồm đất đai, nhà cửa và tiền tiết kiệm. Tuy nhiên, ông không có con trai để nối dõi, điều khiến ông luôn canh cánh trong lòng. Ông thường nói: “Già rồi, chỉ mong có một thằng con trai chống gậy, để lại gia sản cho nó.” Với ý nghĩ đó, ông quyết định cưới một cô vợ trẻ, hy vọng cô sẽ sinh cho ông một đứa con trai.

Qua mai mối, ông Hùng cưới được Linh, một cô gái 24 tuổi, xinh đẹp, dáng người thon thả, giọng nói dịu dàng. Linh xuất thân từ một gia đình nghèo khó, nên cô đồng ý lấy ông Hùng để đổi lấy cuộc sống sung túc. Dân làng xì xào, người thì thương Linh, kẻ lại chê ông Hùng “già mà ham”, nhưng ông không quan tâm. Ông đối xử với Linh rất tốt, mua cho cô quần áo đẹp, trang sức đắt tiền, và luôn nói: “Chỉ cần em sinh cho anh một thằng cu, anh để lại hết tài sản cho mẹ con em.”

Linh sống với ông Hùng được vài tháng thì mang thai. Ông Hùng mừng rỡ, ngày nào cũng cầu khấn tổ tiên, mong đứa bé là con trai. Ông chăm sóc Linh chu đáo, từ việc nấu ăn, giặt giũ, đến đưa cô đi khám thai định kỳ. Linh, dù không yêu ông Hùng, cũng tỏ ra ngoan ngoãn, làm tròn bổn phận của một người vợ. Nhưng đằng sau vẻ ngoài hiền lành ấy, Linh lại có một kế hoạch khác.

Một buổi sáng, khi Linh đã mang thai được 7 tháng, ông Hùng vào nhà tắm để đánh bộ răng giả – thói quen hàng ngày của ông. Bộ răng giả của ông đã cũ, nên ông thường phải tháo ra vệ sinh kỹ lưỡng. Trong lúc loay hoay, ông vô tình làm rơi bộ răng xuống sàn. Khi cúi xuống nhặt, ông nghe thấy tiếng Linh nói chuyện điện thoại từ phòng bên, giọng thì thầm nhưng đầy toan tính: “Mày yên tâm, tao đã tìm được giấy tờ đất đai của ông ấy rồi. Chỉ cần sinh xong đứa con, tao sẽ tìm cách để ông ấy viết di chúc, để lại hết tài sản cho tao. Sau đó, tao sẽ bỏ ông già này, mình chia nhau mà sống sung sướng.”

Ông Hùng sững sờ, tim như thắt lại. Ông không ngờ cô vợ trẻ mà ông yêu thương, tin tưởng lại đang âm mưu tranh giành tài sản của mình. Ông lặng lẽ nhặt bộ răng giả, bước ra khỏi nhà tắm, giả vờ như không nghe thấy gì. Nhưng trong lòng ông, mọi thứ đã thay đổi. Ông bắt đầu âm thầm quan sát Linh, và phát hiện cô thường xuyên liên lạc với một người đàn ông lạ, người mà cô gọi là “anh trai” nhưng thực chất là người tình của cô.

Ông Hùng quyết định không để Linh đạt được mục đích. Ông âm thầm gặp luật sư, viết lại di chúc, để lại toàn bộ tài sản cho một tổ chức từ thiện ở làng, chỉ để lại cho Linh một khoản tiền nhỏ đủ để cô sống qua ngày. Khi Linh sinh con – một bé gái – ông Hùng vẫn chăm sóc cô chu đáo, nhưng sau đó, ông thẳng thắn nói: “Tôi biết hết kế hoạch của cô rồi. Cô đi đi, tôi không muốn giữ một người như cô trong nhà.”

Linh sốc nặng, không ngờ ông Hùng đã biết sự thật. Cô rời đi trong tủi hổ, còn ông Hùng, dù không có con trai, lại tìm thấy niềm vui mới khi làm từ thiện, giúp đỡ những người khó khăn trong làng. Câu chuyện của ông trở thành bài học cho cả làng về lòng tin và sự tỉnh táo trong cuộc sống.